Thứ Hai, 25 tháng 12, 2006
Thứ Tư, 13 tháng 12, 2006
Gia nhu......
Giá như anh không dịu dàng với em
thì có lẽ em dễ dàng quên anh hơn....
thì có lẽ em dễ dàng quên anh hơn....
Lại một Giáng sinh nữa! Mỗi dịp Giáng sinh lại là một kỷ niệm đối với em, những kỷ niệm vui buồn của em và anh lại hay rơi vào ngày Giáng sinh. Nhưng năm nay thì chỉ còn lại mình em
Ngày đó, khi nghe lời từ chối của anh tại sao em lại dễ dàng chấp nhận đến như vậy, em vẫn cứ ngây thơ cho rằng tình yêu và tình bạn có thể sống chung với nhau được. Lúc đó anh đã từng nói anh không muốn giống như người đi hai hàng khi mà có "hai tình cảm" trong cùng một lúc, câu nói của anh lúc đó đã chạm đến tự ái của em, đã khiến em phải cố công tìm hiểu "hai tình cảm" đó để rồi chính mình cũng rơi vào. Giá như anh không dịu dàng với em thì có lẽ em dễ dàng quên anh hơn, giá như anh xua đuổi em thì em đã không bị bao lần ngộ nhận rằng anh yêu em, giá như... Tất cả "giá như" bây giờ đã muộn rồi, em vẫn xa anh nhưng lại không có cách nào quên được anh. Những lúc đắm chìm trong công việc thì không sao nhưng chỉ cần ngơi tay là hình ảnh của anh lại tràn ngập tim, nỗi nhớ, nỗi đau cứ buốt lên từng cơn khiến cho em mất dần đi niềm vui của cuộc sống, em vẫn sống nhưng giống như sống theo quán tính, không mơ ước đến một gia đình hạnh phúc, không mơ ước sẽ có được những thiên thần xinh xắn, không mơ ước đến một cuộc sống màu hồng, tất cả chỉ vì không có anh bên cạnh và không bao giờ em có anh trong đời.
Ngày đó, khi nghe lời từ chối của anh tại sao em lại dễ dàng chấp nhận đến như vậy, em vẫn cứ ngây thơ cho rằng tình yêu và tình bạn có thể sống chung với nhau được. Lúc đó anh đã từng nói anh không muốn giống như người đi hai hàng khi mà có "hai tình cảm" trong cùng một lúc, câu nói của anh lúc đó đã chạm đến tự ái của em, đã khiến em phải cố công tìm hiểu "hai tình cảm" đó để rồi chính mình cũng rơi vào. Giá như anh không dịu dàng với em thì có lẽ em dễ dàng quên anh hơn, giá như anh xua đuổi em thì em đã không bị bao lần ngộ nhận rằng anh yêu em, giá như... Tất cả "giá như" bây giờ đã muộn rồi, em vẫn xa anh nhưng lại không có cách nào quên được anh. Những lúc đắm chìm trong công việc thì không sao nhưng chỉ cần ngơi tay là hình ảnh của anh lại tràn ngập tim, nỗi nhớ, nỗi đau cứ buốt lên từng cơn khiến cho em mất dần đi niềm vui của cuộc sống, em vẫn sống nhưng giống như sống theo quán tính, không mơ ước đến một gia đình hạnh phúc, không mơ ước sẽ có được những thiên thần xinh xắn, không mơ ước đến một cuộc sống màu hồng, tất cả chỉ vì không có anh bên cạnh và không bao giờ em có anh trong đời.
(sadmo)
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)