Thứ Năm, 29 tháng 11, 2007
Thứ Năm, 22 tháng 11, 2007
Thứ Ba, 2 tháng 10, 2007
MUA VA NUOC MAT
Anh là một chàng trai rất phong lưu. Với vẻ bề ngoài điển trai
cùng một tính cách phóng khoáng, đã không biết bao cô gái theo
đuổi anh, cho dù biết anh và cô là một cặp.
Còn cô là một người con gái hiền thục và dịu dàng. Cô không có vẻ đẹp sắc sảo, hiện đại như bao cô gái đang theo đuổi anh.
Mặc dù biết anh là một người có tính trăng hoa, nhưng cô vẫn yêu anh thắm thiết và chung tình. Yêu trong thấp thỏm, lo âu. Yêu trong đau khổ...
Cô rất thích những ngày trời mưa và cũng rất thích đi dưới mưa. Mỗi lần, khi cô chạy ra khỏi ô để dầm mưa, để được cười nói và nhảy nhót dưới mưa, anh cũng luôn muốn cùng cô làm những điều mà cô thích. Nhưng những lúc ấy, cô đều ngăn anh lại.
“Tại sao em lại không để anh cùng dầm mưa với em vậy?"- anh hỏi cô lòng đầy thắc mắc. "Bởi vì em sợ anh sẽ bị cảm". Cô nhẹ nhàng nắm chặt tay anh và trả lời. "Nếu dầm mưa mà sợ bị cảm sao em vẫn còn làm?".
Câu hỏi này của anh, cô không bao giờ trả lời, chỉ khẽ mỉm cười rồi đưa cái nhìn vào xa xăm. Rồi cuối cùng, anh vẫn phải chịu thua và chấp nhận làm theo yêu cầu của cô. Bởi vì khi ấy, anh cảm thấy chỉ cần nhìn thấy cô hạnh phúc, nhìn thấy cô cười là anh cũng vui rồi.
Nhưng khoảng thời gian hai người được vui vẻ ở bên nhau ấy cũng không kéo dài được lâu. Anh đã yêu một người con gái khác. Cô gái này có một vẻ đẹp đến say lòng người, phong cách hiện đại của cô khiến bao chàng trai theo đuổi. Và anh cũng không ngoại lệ. Anh si mê, tìm mọi cách chinh phục người con gái ấy mà quên mất sự tồn tại của cô.
Một ngày kia, khi anh và cô cùng ngồi ăn tối với nhau, anh đã đưa ra đề nghị chia tay. Mặc dù trong lòng anh cảm thấy có chút áy náy, mặc dù anh chưa thể hiểu được tình cảm của mình dành cho cô bây giờ còn được bao nhiêu. Nhưng có lẽ anh không nhận ra rằng mình đang theo đuổi một cái gì đó phù phiếm và đang đánh mất đi một điều gì đáng quý.
Và cũng thật bất ngờ khi cô chấp nhận lời đề nghị ấy. Lặng lẽ và trầm tư. Có lẽ từ rất lâu, cô đã biết anh không thuộc về riêng mình một cách tuyệt đối. Anh giống như một cơn gió, mà gió sẽ thổi mãi chứ không bao giờ dừng lại ở một người nào cả.
Buổi tối hôm ấy, chàng trai lại đưa cô gái về nhà lần cuối cùng. Không hẹn mà trời bất chợt đổ mưa. Cô lại rút tay ra khỏi tay anh, chạy lên trước và xoay vòng đón nhận những hạt mưa mát lạnh.
Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn, thân thương của người con gái mà mình đã yêu và phụ lòng, lòng chàng trai bất chợt dâng lên một thứ cảm giác thật khó tả. Hổ thẹn và xót xa. Trong khoảng khắc, anh bỗng thấy tình yêu thương đối với cô trỗi dậy. Lần đầu tiên, chàng trai không làm theo yêu cầu của cô gái.
Anh bước đến bên cô dưới làn mưa dày đặc, nhẹ nhàng đặt lên môi cô nụ hôn mà anh nghĩ là lần cuối cùng và nói: "Anh thật sự xin lỗi vì đã làm em đau lòng! Nhưng những ngày cùng em đi dạo dưới mưa là những ngày mà anh cảm thấy vui nhất".
Anh vừa nói dứt lời thì cô bật khóc. Những giọt nước mắt lẫn trong nước mưa buốt lạnh. Chàng trai lại ôm cô gái vào lòng, thật chặt, thật chặt, cảm nhận được bờ vai nhỏ bé của cô đang run lên vì đau khổ.
Rất lâu sau, anh mới lên tiếng: "Có một điều này anh muốn hỏi em từ rất lâu rồi. Vì sao mỗi khi trời mưa, em đều không muốn để anh cùng em dầm mưa vậy?". Im lặng một hồi lâu, cô gái mới cất tiếng trả lời: "Bởi vì, em không muốn anh nhận ra rằng... em đang khóc...".
Câu trả lời của cô gái lẫn trong tiếng mưa khiến trái tim chàng tan ra trong bao ý nghĩ sai lầm. Anh hiểu ra rằng cô gái đã yêu anh nhiều như thế nào, yêu trong đau khổ và dằn vặt. Và anh đang vô tình khiến trái tim cô nhỏ lệ. Một sự bù đắp sẽ là không muộn nếu như bây giờ anh đã nhận ra tình cảm chân thành mà cố ấy dành cho mình... tất cả. Chỉ gói gọn trong mưa và nước mắt!
"Đánh mất 1 thứ gì đó thì rất dễ nhưng tìm lại nó thì rất khó .Vì vậy hãy quý trọng những gì mình đang có!"
Tác giả: lovely
wWw.WebTangEm.Info
Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2007
Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2007
Lich di choi! ;))
Xin thông báo lịch đi tour "sỉ" của các ngày sắp tới cho pà con choáng chơi:
Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2007
Entry for August 17, 2007
Thứ Ba, 7 tháng 8, 2007
Thu gian chut choi!
ÄOÃN TÃNH YÃU THEO KIá»U Ã?
Ngưá»i à có cách trắc nghá»Ãªm riêng Äá» phán Äoán vá» kiá»u tình yêu cá»§a má»i ngưá»i. Hãy tìm ânhóm tuá»i" cá»§a mình theo ngà y sinh cá»§a bạn .
Nếu bạn sinh và o ngà y:
01, 06, 11, 16, 21, 26, 31, bạn thuá»c nhóm A1.
02, 07, 12, 17, 22, 27, bạn thuá»c nhóm B2.
03, 08, 13, 18, 23, 28, bạn thuá»c nhóm C3.
04, 09, 14, 19, 24, 29, bạn thuá»c nhóm D4.
05, 10, 15, 20, 25, 30, bạn thuá»c nhóm E5.
Kết quả
A1: Bạn là ngưá»i lãng mạn và cÅ©ng thÃch Äá»i xá» lãng mạn, vì bạn coi tình yêu là Äiá»u Äẹp nhất trên Äá»i. Bạn cảm thấy tình yêu tháºt dá»
chá»u, nhưng cÅ©ng chÃnh vì coi tình yêu quan trá»ng như váºy nên bạn hÆ¡i Äa nghi và hÆ¡i ghen. Bạn luôn sợ ngưá»i yêu không chân thà nh, dù anh ấy/cô ấy không mảy may có bằng chứng nà o Äá» bá» buá»c tá»i như váºy.
Bạn thÃch Äi chÆ¡i vá»i nhiá»u bạn bè và luôn ÄÆ°á»£c coi là ngưá»i bạn có trách nhiá»m. Tuy nhiên, Äiá»m yếu lá»n nhất cá»§a bạn xuất phát từ bản chất tò mò và hiếu kỳ (rất tá»t cho công viá»c nhưng không tá»t lắm cho tình yêu). Bạn thưá»ng muá»n "Äánh nhanh thắng nhanh" nên Äôi khi nó là trá» ngại cá»§a bạn.
Khi bạn yêu má»t ngưá»i, ngưá»i Äó có thá» chế ngá»± không chá» trái tim mà còn cả tâm trà bạn nên bạn rất dá»
bỠảnh hưá»ng Äến các má»i quan há» xã há»i khác. Cẩn tháºn và bình tÄ©nh bạn yêu quý nhé .
B2: Bạn là mẫu ngưá»i cá»§a sá»± nghiá»p nhiá»u hÆ¡n là mẫu ngưá»i cá»§a tình yêu, tháºt Äấy. Bạn rất nhiá»u hoà i bão và chúng quan trá»ng Äến mức bạn là m bất kỳ Äiá»u gì. Tuy nhiên, không phải vì thế mà bạn coi nhẹ tình yêu. Äá»i vá»i bạn, tình yêu rất quý giá, nhưng bạn hÆ¡i khó tìm ÄÆ°á»£c má»t ngưá»i mà bạn coi là "hoà n hảo". Äó là vì vá»i những má»i quan há» rá»ng rãi, bạn Ãt khi hoà n toà n tin tưá»ng má»t ngưá»i, và Äây có thá» coi là má»t nhược Äiá»m nhá» cá»§a bạn. Ká» cả bạn bè cÅ©ng váºy, bạn bè rất quan trá»ng vá»i bạn, nhưng bạn không ká» "tất tần táºt" chuyá»n gì cho má»i ngưá»i nghe bao giá».
Äiá»m mà má»i ngưá»i khâm phục nhất á» bạn là bạn suy nghÄ© tá»t, nhìn ÄÆ°á»£c cả ưu Äiá»m và khuyết Äiá»m cá»§a vấn Äá». Quan tâm chÃnh cá»§a bạn vá» tình yêu là hai ngưá»i tháºt sá»± quan tâm nhau, thế là Äá»§, Äúng không?
C3: Nhóm C3 là những ngưá»i rất giá»i trong viá»c ÄÆ°a ra những quyết Äá»nh "nóng", tức là rất quyết Äoán, nhanh nhạy và Ãt khi Äá» tình cảm chi phá»i những quyết Äá»nh cá»§a mình. ChÃnh vì váºy, sá» bạn bè công viá»c cá»§a bạn rất nhiá»u, và sá» khâm phục và cần ý kiến cá»§a bạn cÅ©ng không Ãt.
Bạn coi cuá»c sá»ng là món quà giá trá» và má»i ngưá»i nên biết táºn hưá»ng mà u sắc cá»§a nó. Vá» tình yêu, bạn yêu quý khá nhiá»u ngưá»i, vì bạn cho rằng tình cảm là không có giá»i hạn. Tháºm chÃ, bạn còn chia sẻ cuá»c sá»ng và thá»i gian cá»§a mình vá»i há». Tuy nhiên, vá»i ngưá»i mà bạn yêu thì bạn rất chân thà nh. Bạn có khả nÄng Äiá»u khiá»n cảm xúc có thá» gá»i là hoà n hảo, tuy nhiên Äôi khi những quyết Äá»nh lý trà cá»§a bạn lại ảnh hưá»ng Äến những ngưá»i mà bạn yêu thương, vì không phải ai cÅ©ng lý trÃ ÄÆ°á»£c như bạn Äâu. Sá»± cứng rắn là Äiá»m mạnh trong sá»± nghiá»p nhưng lại là Äiá»m yếu trong sá»± lãng mạn cá»§a bạn Äó.
Má»t ngưá»i Äầu óc nhanh nhạy như bạn, hẳn khi Äá»c Äến Äây là trong Äầu cá»§a bạn xuất hiá»n ngay hình ảnh cá»§a â ngưá»i Äặc biá»t nhấtâ rá»i, phải không ?
D4: Bạn là mẫu ngưá»i thÃch sá»ng tá»± láºp và báºn rá»n. Không lúc nà o mà bạn không có má»t danh sách những viá»c cần là m và danh sách những mục tiêu phải Äạt, dù danh sách Äó ÄÆ°á»£c viết trên trang giấy hay chá» nắm an toà n trong bá» não Äiá»n tá» cá»§a bạn. Tư duy tá»t và tÃnh khoa há»c cao, bạn Äã có má»t bản âphác hoạâ mẫu ngưá»i lý tưá»ng và bạn luôn tìm các cá tÃnh Äó. Bạn là mẫu ngưá»i thÃch tá»i sá»± hoà n thiá»n nhất trong sá» 5 nhóm nà y.
Bạn bè rất có ý nghÄ©a vá»i bạn và bạn có cá»±c kỳ nhiá»u bạn thân vì bạn có thá» là m bất kỳ Äiá»u gì vì tình bạn. Trong tình yêu, bạn thưá»ng ÄÆ°á»£c coi là Äa cảm và dá»
xúc Äá»ng vì Äôi khi bạn khó kiá»m soát cảm xúc cÅ©ng như sá»± kiên nhẫn cá»§a mình, và phản ứng quá mức. Bạn có thá» khóc ấm ức chá» vì ngưá»i yêu bạn Äến trá»
5 phút và bạn có thá» Äáºp vỡ cái cá»c khi nghe nói ká» rằng bạn trai (bạn gái) cá»§a bạn Äi mua sắm⦠cùng bạn gái (bạn trai) (Äá» rá»i sau Äó biết rằng Äó là anh em trai /chá» em gái cá»§a ngưá»i ấy).
E5: Nhóm E5 ÄÆ°á»£c ngưá»i Italy coi là ânhững ngưá»i cá»§a tình yêuâ. Nếu bạn thuá»c nhóm nà y, dưá»ng như bạn thÃch những quyết Äá»nh mang tÃnh tình cảm hÆ¡n là lý trÃ. CÅ©ng may là tình cảm cá»§a bạn khá nhạy bén nên khi cảm xúc xen và o, bạn vẫn âlinh tÃnhâ ÄÆ°á»£c Äá» mà quyết Äá»nh Äúng.
Bạn coi cuá»c sá»ng là táºn hưá»ng từng ngà y, và ngưá»i à coi bạn là mẫu ngưá»i "Äiá»n hình" - rất lãng mạn, vui tươi , hoà Äá»ng. Bạn có nhiá»u bạn bè và vẫn luôn cá» gắng kéo dà i cái danh sách Äó trong sá» Äiá»n thoại, máy di Äá»ng, hay trong sá» email⦠Bạn mÆ¡ má»ng và cÅ©ng có nhiiá»u ưá»c vá»ng, tuy nhiên, Äiá»u có thá» coi là nhược Äiá»m cá»§a bạn vá»i bản chất âÄừng nghiêm trá»ng hoá vấn Äá»â, bạn hÆ¡i thiếu kiên Äá»nh nên nhiá»u khi không thá»±c hiá»n ÄÆ°á»£c những viá
»c quan trá»ng Äến nÆ¡i, Äến chá»n.
Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2007
:)
Đồng hồ đo những dặm cuộc đời
Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi sống trên đại lộ ấy khoảng 12.500.000 phút, có nghĩa là đồng hồ đo km của tôi sẽ có thể đọc 12.500.000 dặm.
Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi dùng để nhìn ngắm con đường, hay dùng để nhìn ra cửa sổ.
Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi dùng để nhìn vào gương chiếu hậu và không quan tâm tôi đang chạy nhanh đến thế nào.
Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi lái xe qua các vòng xoay, và bao nhiêu lần tôi phớt lờ các biển báo giao thông – dù chúng vẫn luôn tồn tại ở đấy…
Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi không thể cầm lái vì quá say và… bao nhiêu vụ tai nạn mà tôi đã gây ra…
Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi cảm thấy đáng tiếc cho chính mình, hay bao nhiêu dặm tôi đã dùng để hát những bài hát tôi yêu thích trên radio.
Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi lái xe cho tôi và bao nhiêu dặm tôi lái xe cho ai đó mà tôi quan tâm.
Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi băng qua ai đó trên phần đường tôi đang đi mà không dừng lại để giúp họ.
Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi thắt dây an toàn và bao nhiêu dặm tôi đã đi mà buông tay ra khỏi tay lái.
Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi đi một mình và bao nhiêu dặm tôi cười vang với bạn bè và gia đình ngồi đằng sau ghế.
… Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi sẽ lái xe trước khi tôi biết mình đi đâu…
Theo Tuổi Trẻ - Happyflyin
Entry for July 21, 2007
Tối nay nhận được mấy tin nhắn của bạn bè, đọc xong mình cảm thấy có gì đó buồn buồn. Không phải là mấy bữa nay không buồn nhưng mình cố tỏ vẻ bình thường để an ủi tụi nó và để cho một người bạn thấy quyết định đó là đúng đắn nhất ở thời điểm này tuy là nó gây bất ngờ rất nhiều cho những người xung quanh. Vợ cả à, vợ 2 biết vợ cả sốc nhiều lắm nhưng mình phải vui lên khi thấy vợ 3 mạnh mẽ hơn trong hành động, nữ tính hơn trong tình cảm và có một quyết định có thể khiến nhiều người giật mình không tin nhưng trong thâm tâm các bà vợ chúng ta đều biết điều gì khiến vợ 3 có thể quyết định như vậy mà phải không?
Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2007
TOI CHU NHAT.....TROI MUA! :(
Hôm nay hổng hiểu ai làm gì mà khiến trời mưa lớn quá, đã rất lâu rồi mình không chứng kiến một trận mưa khủng khiếp như thế. Mà đâu phải mưa theo khu vực đâu, mà mưa trên cả thành phố. Tháng 7...mưa, mưa...tháng 7. Nhưng cơn mưa tầm tã chiều nay chỉ khiến mình nhớ chứ không còn buồn như những cơn mưa trước. Nhớ thì nhớ rất nhiều, nhớ anh, nhớ bạn bè, nhớ kỷ niệm... nhưng có lẽ trong lòng đã thanh thản rất nhiều nên không còn có cảm giác nhìn mưa buồn nẫu ruột nữa.
Tháng 7 năm nay có thật nhiều bất ngờ, những sự kiện xảy ra quá nhanh, quá bất giờ mà có lẽ chỉ cần 1 tháng trước thôi, có ai đó tiên đoán những gì sẽ diễn ra trong tháng 7 này thì chắc chắn là mình sẽ không bao giờ tin được. Mà bất giờ nhất đó là sự tái hợp của "Xìtrum", rất nhẹ nhàng và nhanh chóng để rồi cùng nhau bật cười nhận ra rằng 3 năm qua mình quá khùng, khùng đến mức chợt nhận ra rằng không hiểu sao trước đây "Xìtrum" lại tan rã bởi những lý do rất xì trum như vậy. Và bất ngờ thứ 2 đó là một xì trum đã "thức tỉnh" và có khả năng có được niềm vui mới nếu vượt qua được bản thân mình. Có lẽ rất nhiều người không tin vào diễn biến quá nhanh như vậy, nhưng mình tin, mình tin vào cảm giác, mình tin vào sự chia sẻ có thể làm nên điều thần kỳ. Cố gắng lên bạn nhé, vượt qua bản thân mình và đừng bỏ qua cơ hội tốt vì sự sợ hãi
Thứ Hai, 11 tháng 6, 2007
Ban co so phai khoc khong?
Dear my friends,
Có bao giờ bạn cảm thấy nghẹn đắng trong lồng ngực mà nước mắt không trào ra được? Có bao giờ bạn muốn khóc thật nhiều mà phải cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong không? Có khi nào bước qua một khoảnh khắc nào đó bạn chợt thấ nước mắt mình chảy xuống mà không biết vì sao mình khóc? Có bao giờ bạn dành thời gian để tự hỏi những điều như thế?
Tôi biết các bạn của tôi, những người tôi thật sự yêu thương và quý mến, không ai không một lần rơi nước mắt, dù chỉ là những điều rất nhỏ. Mỗi cảm xúc, mỗi khoảnh khắc khác nhau, nhiều khi tự hỏi « khóc » đôi khi là một nhu cầu thiết yếu để...giải thoát tâm hồn ? Có ai đó kể cho tôi nghe rằng khi khóc xong rồi bạn sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn, nhưng cũng có người sợ nhiều lắm mỗi lần mình rơi nước mắt, bởi chính lúc ấy họ cảm thấy lòng mình yếu dần đi... Và rồi khi khóc xong, mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn nữa ! Tôi cũng đã từng đọc cách đây 4 năm, một câu chuyện, rằng « Bạn cũng phải khóc trước khi bạn lau khô nước mắt cho người khác » . Lần đầu tiên đọc nó, tự hỏi đó phải chăng là cách mình đặt bản thân vào vị trí của ai đó để hiểu những gì người khác phải trải qua, câu chuyện đầy ý nghĩa nhưng đơn giản vô cùng.
"Xin đừng để tôi sống qua từ đó. Vì nếu thế làm sao tôi có thể hàn gắn được những vết thương của người khác mà tôi không cảm thấy?
Nước mắt tôi khô và tôi không bao giờ khóc. Làm sao tôi biết được khi nào thì vết thương rất sâu?
Nếu trái tim tôi lạnh và chưa bao giờ chảy máu. Làm sao tôi biết anh em của tôi cần gì ?
Khi chúng ta không nghe lời cầu xin của một người hành khất, và nhắm mắt lại để khỏi phải nhìn ; chúng ta luyện cứng trái tim và tâm trí, chúng ta coi sự nhân ái của mình là sự yêu đuối, khi đó chúng ta không còn đi theo con đường đúng và cũng chẳng được sự hướng dẫn hằng ngày.
Khi trái tim quá đau buồn, đó cũng là khi bạn mở cánh cửa cho một ngày mai tươi sáng hơn. Vì chỉ có qua nước mắt, chúng ta mới có thể nhìn thấy những nỗi buồn trong mắt người khác mà thôi.
Thứ Hai, 4 tháng 6, 2007
Ba ngay nua....
Thứ Hai, 28 tháng 5, 2007
Cam nang cho cac co dau tuong lai ;)
Mẹ chồng và... vợ thằng Đậu
Bạn là một cô gái năng động, hoạt bát, tài năng nhưng hơi bị vụng về trong chuyện bếp núc, chăm nom nhà cửa. Bạn lại sắp sửa kết hôn và bạn không hề muốn mẹ chồng tương lai ngao ngán than thở với hàng xóm về cô con dâu "tệ hơn vợ thằng Đậu"?
Bạn có 3 giải pháp để lựa chọn: 1. Cố gắng lấy được một "anh Đậu" thật khéo léo, đảm đang; 2. Cố gắng tìm một bà mẹ chồng cực kỳ thông cảm (hoặc cũng... vụng về y như bạn); 3. Cố gắng... sống càng xa mẹ chồng càng tốt!
A. may mắn rớt trúng trường hợp thứ nhất. Là giám đốc điều hành của một công ty tầm cỡ, A. thuộc dạng "không sợ trời không sợ đất", chỉ sợ mỗi cái... bếp gas và bồn rửa chén! May cho chị, anh chồng là kỹ sư nhưng nấu ăn cực ngon, giỏi việc nhà lại rất khéo ăn nói.
Ngày đầu tiên về làm dâu, A. xung phong rửa chén và may mắn không đánh vỡ chiếc bát nào. Chỉ có điều, mới rửa được 5 phút thì ống nước ở bồn rửa bị nghẽn toàn phần. Nàng dâu mới loay hoay sửa chữa thế nào lại làm ống nước gãy làm đôi. Mếu máo cầu cứu chồng, lát sau A. mới được chồng "tư vấn", trước khi rửa chén phải đổ hết thức ăn thừa vào thùng rác chứ không được... lùa hết xuống ống nước. Ông chồng đáng yêu giúp vợ dọn dẹp bãi chiến trường rồi báo cáo với mẹ "tại đường ống lâu ngày nên mục hết cả". Nhờ ông chồng khéo mà làm dâu suốt 8 năm, A. vẫn tự hào "chỉ cần chồng ở nhà là yên tâm... xuống bếp"!
Nhưng tìm được một anh chồng đảm đang khéo vén trong thời buổi cơm hàng cháo chợ này quả thật rất hiếm. 99% đàn ông hiện đại đều không giỏi nấu ăn, 1% còn lại sở dĩ biết nấu ăn vì họ làm nghề... đầu bếp. Vì vậy, B., một điển hình "vợ thằng Đậu" thời hiện đại, tự nhận mình là "siêu may mắn" khi có một bà mẹ chồng cực kỳ thông cảm với con dâu.
Ngay từ ngày hai gia đình gặp mặt, mẹ của B. đã vui vẻ thú nhận với bà sui tương lai: "Cháu nó từ nhỏ chỉ biết học hành chứ không biết nấu nướng bếp núc chi cả". Thấy bà sui vẫn gật gù, mẹ của B. phấn khởi kể tiếp, năm lớp 10, cô con gái bà suýt... đốt nhà trong lần đầu tiên xuống bếp, sau lần đó, đài phát thanh khu phố cứ ra rả "thành tích" của nàng để tuyên truyền phòng cháy chữa cháy! Ấy thế mà bà mẹ chồng tương lai vẫn thản nhiên, tuyệt không tỏ vẻ gì là kinh hãi. Sau này, trong một lần tâm sự, bà mẹ chồng mới thủ thỉ bật mí, ngày xưa, bà cũng từng... thiêu rụi nguyên cái chuồng lợn sau khi đốt rơm um muỗi cho bầy lợn con. Vì vậy, cô con dâu vụng về bếp núc vẫn được bà thông cảm và làm lơ mỗi khi cô nàng đánh vỡ bình hoa hay trót nêm nồi canh hơi mặn. Mỗi lần B. vào bếp, lại thấy mẹ chồng "tình cờ" đi ngang, chỉ con dâu cách nêm món này, nếm món kia. B. sung sướng: "Mẹ chồng mình là nhất!".
Đấy là kể chuyện những cô vợ-thằng-Đậu-may-mắn. Nếu bạn không có một ông chồng rành chuyện bếp núc? Nếu mẹ chồng bạn ngày xưa không nuôi lợn nên cũng chưa từng thiêu rụi cái gì để mà bình thản trước mọi thành tích bất hảo của bạn? Nếu vậy, rất có thể bạn đang nằm trong số những cô nàng nhấp nhổm và hồi hộp khi đối diện với mẹ chồng. Cẩm nang làm dâu mà tôi được đọc đã chỉ dẫn rất cụ thể: bạn nên dịu dàng ngọt ngào thủ thỉ khuyên chồng dọn ra ở riêng một thời gian ngắn, trước khi có thể tập nấu nướng một vài món, cắm vài bông hoa hay ít nhất là rửa vài cái chén cho thật sành điệu. Sau khi đã thực hành nhuần nhuyễn các ngón nghề, bạn có thể ung dung về thăm mẹ chồng và biểu diễn "món tủ" cho bà xem.
Còn nếu mẹ chồng bạn đã sớm phát hiện ra "chân tướng" cô con dâu đoảng ngay từ trước? Cách tốt nhất là... trở về cách "truyền thống", nghĩa là chỉ còn nước... đi học nấu ăn, nâng cao tay nghề nội trợ! Theo những "chuyên gia làm dâu", các bà mẹ chồng hiện đại rất thông cảm với những cô con dâu hiện đại - luôn đầu tắt mặt tối, bận rộn và vất vả không kém chồng trong việc mưu sinh, nên bạn cũng có thể hy vọng... kéo dài những khóa học này.
(Báo Thanh niên)
Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2007
HOI THI KARAOKE 2007 - QUATEST3 - 19/5/2007
KẾT QUẢ:
A. GIẢI TỐP CA:
1. Giải nhất: Tốp ca phòng Nghiệp vụ 1 - Nghiệp vụ 7 và CN Quảng Ngãi - bài "Đứa bé"
2. Giải nhì: Tốp ca phòng Đo lường Dung tích - Lưu lượng - bài "Cuộc đời vẫn đẹp sao"
3. Giải ba: Tốp ca phòng TN Dầu khí - bài "Bài ca nữ tự vệ Sài Gòn"
B. GIẢI ĐƠN CA & SONG CA:
1. Giải nhất: Khánh & Huy - Phòng TN Hóa - bài "Chào mừng đảng Lao động VN"
2. Giải nhì: Trân - Phòng Nghiệp vụ 7 - bài "Quê hương 3 miền"
3. Giải ba: Quốc - Phòng TN Thực phẩm - bài "Thành phố tình yêu&nỗi nhớ"
4. Giải khuyến khích:
- Ngọc Kim & Trọng Nghĩa - Phòng ĐL Hóa lý - bài "Hát về anh"
- Hương Anh - Phòng TN Vi sinh - bài "Có nhau trọn đời"
- Minh Khang - Smedec2 - bài "Những ánh sao đêm"
- Quang Hải & Tuấn Anh - Phòng TN Cơ khí - DNT - bài "Dấu chân phía trước"
- Anh Minh - Phòng Nghiệp vụ 6 - bài "Màu hoa đỏ"
C. GIẢI KHÁN GIẢ BÌNH CHỌN:
1. Giải Giọng ca triển vọng: Hoàng Anh Quốc - Phòng TN Thực phẩm
2. Giải Tiết mục trình diễn duyên dáng nhất: bài Đứa bé - tốp ca Phòng Nghiệp vụ 1, Nghiệp vụ 7 và CN Quảng Ngãi
Thứ Năm, 10 tháng 5, 2007
Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2007
Lam nham...
Tối chủ nhật ở nhà, nghe album mới của Quang Dũng "Khi". Tự dưng thấy nhớ. Khè, anh nói mình không nên nghe loại nhạc này vì nó sẽ làm mình buồn hơn, phải nghe nhạc rock mới thoải mái, không suy nghĩ lung tung được
Mà seo không nhớ được chứ, mình có phải là thánh đâu. Tuy là hơn 2 tháng ni, tâm hồn mình đã tìm lại được sự cân bằng, tinh thần cũng đã có một chút thanh thản cộng với công việc cũng ngập đầu nhưng nỗi nhớ nó vẫn cứ "cà chớn", lợi dụng những lúc mình thảnh thơi 1 téo là hắn cứ tràn về. Nhưng mình lại không thích nghe nhạc rock khi đang một mình nghe chả thấy hay đâu cả
. Chán chít!!!
Dạo này thật lạ, mọi người xung quanh mình tự dưng chia rõ rệt thành 2 trường phái, một bên là rất happy giống như bầu A, bầu B, cũng cười hihi như chị Bưởi hay lang thang đi tìm mẫu áo cưới như bà chị nhà mình.
Hôm qua lỡ mất dịp đi shopping với chị Lan và Nhảm; một bên là sad, những người thuộc bên này không phải không có lối đi, mà chỉ là họ chưa đủ can đảm để thực hiện
. Xét cho cùng, sự lựa chọn khùn khùn của mình vẫn tạo cho mình hạnh phúc và sự yên bình hơn họ, dù có thể sau này khi đã đủ can đảm họ sẽ hạnh phúc hơn mình gấp nhiều lần nhưng hiện tại nhìn thấy tình cảnh của họ khiến mình cũng buồn lây.
Dạo nì mình bắn ra Huế liên tục, khiến có người đã hỏi mình có phải mình có anh nào ở ngoài Huế hay khôngchỉ vì bị ba túm ở nhà phụ ba làm báo cáo tài chính đề tài Đà Nẵng. Mình phải tâm phục khẩu phục những người làm nghề kế toán, họ có thể ngồi cả ngày với những con số, hàng đống chứng từ
mình thì phát bực lên với chúng, vả lại việc này có phải của mình đâu chỉ lại kế toán cơ quan quá giỏi không có khả năng làm được những việc bé như vậy
.
Lảm nhảm đã tạm xong, hết buổi tối Chủ nhật. Nhưng thật sự là mình thích không khí ở đó, khi đang stress, ra đến nơi tự dưng mình thấy lòng thanh thản và yên bình, mình nghĩ chắc anh cũng thích. Mình mơ ước dù biết sẽ khó trở thành hiện thực, đó là sẽ có một ngày anh cùng mình ra Huế.
![]()