Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2007

:)

Đồng hồ đo những dặm cuộc đời

Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi sống trên đại lộ ấy khoảng 12.500.000 phút, có nghĩa là đồng hồ đo km của tôi sẽ có thể đọc 12.500.000 dặm.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi dùng để nhìn ngắm con đường, hay dùng để nhìn ra cửa sổ.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi dùng để nhìn vào gương chiếu hậu và không quan tâm tôi đang chạy nhanh đến thế nào.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi lái xe qua các vòng xoay, và bao nhiêu lần tôi phớt lờ các biển báo giao thông – dù chúng vẫn luôn tồn tại ở đấy…

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi không thể cầm lái vì quá say và… bao nhiêu vụ tai nạn mà tôi đã gây ra…

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi cảm thấy đáng tiếc cho chính mình, hay bao nhiêu dặm tôi đã dùng để hát những bài hát tôi yêu thích trên radio.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi lái xe cho tôi và bao nhiêu dặm tôi lái xe cho ai đó mà tôi quan tâm.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi băng qua ai đó trên phần đường tôi đang đi mà không dừng lại để giúp họ.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi thắt dây an toàn và bao nhiêu dặm tôi đã đi mà buông tay ra khỏi tay lái.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi đi một mình và bao nhiêu dặm tôi cười vang với bạn bè và gia đình ngồi đằng sau ghế.

… Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi sẽ lái xe trước khi tôi biết mình đi đâu…

Theo Tuổi Trẻ - Happyflyin

Entry for July 21, 2007

Tối nay nhận được mấy tin nhắn của bạn bè, đọc xong mình cảm thấy có gì đó buồn buồn. Không phải là mấy bữa nay không buồn nhưng mình cố tỏ vẻ bình thường để an ủi tụi nó và để cho một người bạn thấy quyết định đó là đúng đắn nhất ở thời điểm này tuy là nó gây bất ngờ rất nhiều cho những người xung quanh. Vợ cả à, vợ 2 biết vợ cả sốc nhiều lắm nhưng mình phải vui lên khi thấy vợ 3 mạnh mẽ hơn trong hành động, nữ tính hơn trong tình cảm và có một quyết định có thể khiến nhiều người giật mình không tin nhưng trong thâm tâm các bà vợ chúng ta đều biết điều gì khiến vợ 3 có thể quyết định như vậy mà phải không?

Hãy nắm chặt hạnh phúc mà mình đang có nha, tuy bây giờ bạn bè thân thiết có 1 chút sốc, 1 chút buồn nhưng là do mọi thứ hơi bất ngờ đối với thói quen, đối với suy nghĩ thôi, chứ "đại gia đình" chúng ta sẽ rất vui và đồng tâm góp sức hết sức mình vì sự kiện đầu tiên và lớn nhất của tụi mình mà

Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2007

TOI CHU NHAT.....TROI MUA! :(

Hôm nay hổng hiểu ai làm gì mà khiến trời mưa lớn quá, đã rất lâu rồi mình không chứng kiến một trận mưa khủng khiếp như thế. Mà đâu phải mưa theo khu vực đâu, mà mưa trên cả thành phố. Tháng 7...mưa, mưa...tháng 7. Nhưng cơn mưa tầm tã chiều nay chỉ khiến mình nhớ chứ không còn buồn như những cơn mưa trước. Nhớ thì nhớ rất nhiều, nhớ anh, nhớ bạn bè, nhớ kỷ niệm... nhưng có lẽ trong lòng đã thanh thản rất nhiều nên không còn có cảm giác nhìn mưa buồn nẫu ruột nữa.

Tháng 7 năm nay có thật nhiều bất ngờ, những sự kiện xảy ra quá nhanh, quá bất giờ mà có lẽ chỉ cần 1 tháng trước thôi, có ai đó tiên đoán những gì sẽ diễn ra trong tháng 7 này thì chắc chắn là mình sẽ không bao giờ tin được. Mà bất giờ nhất đó là sự tái hợp của "Xìtrum", rất nhẹ nhàng và nhanh chóng để rồi cùng nhau bật cười nhận ra rằng 3 năm qua mình quá khùng, khùng đến mức chợt nhận ra rằng không hiểu sao trước đây "Xìtrum" lại tan rã bởi những lý do rất xì trum như vậy. Và bất ngờ thứ 2 đó là một xì trum đã "thức tỉnh" và có khả năng có được niềm vui mới nếu vượt qua được bản thân mình. Có lẽ rất nhiều người không tin vào diễn biến quá nhanh như vậy, nhưng mình tin, mình tin vào cảm giác, mình tin vào sự chia sẻ có thể làm nên điều thần kỳ. Cố gắng lên bạn nhé, vượt qua bản thân mình và đừng bỏ qua cơ hội tốt vì sự sợ hãi