EM PHẢI BẮT ĐẦU QUÊN ANH TỪ ĐÂU ?
♫.Ðã bao lần rồi câu hỏi đó vẫn mãi ngân lên và em vẫn tự hỏi mãi tại sao lại yêu anh ? Tại sao anh nhỉ ? Đến khi nào em mới có thể trả lời được những câu hỏi này
♫.Nó thường về bên em khi em cảm thấy cần anh. Những ngày đã trôi qua đi, em vẫn cô đơn một mình em, với niềm mong đợi anh sẽ .... chỉ đơn giản là thế thôi anh àh, em chỉ cần anh bên em là được rồi, nhưng...chỉ có em và nỗi buồn. Những lúc đó em luôn chôn vào nỗi nhớ, tràn vào trái tim, em đâu có dám trách anh đâu, mà em chỉ biết khóc, em cũng chẳng nhớ là mình đã bao lần gục ngã, dựa vào vai đứa bạn để khóc nức lên rồi nghe nó mắng. Vì nó thương em, thương cho tình yêu dại khờ em đã trao đến anh. Thật quá tệ phải không anh ? Nhưng vì em yếu đuối quá phải không anh ?
♫.Em không đủ dũng cảm để xa anh, xa cái tình yêu ngốc nghếch đó, dù vẫn biết khi yêu sẽ đau khổ nhưng làm sao đây ? Khi trái tim em chỉ có mình anh là chủ. Em muốn khóc, muốn chạy trốn,nhưng lại cứ chạy về bên anh, con tim đã quen lối rồi anh ơi ! Dù đã bao lần con tim chạy trốn, chạy khỏi anh, đã bao lần rồi anh nhỉ ? Em nói lời chia tay. Vậy mà có lần nào em ra đi được đâu. Nỗi nhớ lại đến, nó làm em bối rối và bất lực, lúc quay về bên anh.
♫.Khổ sở trong nỗi nhớ, mối tình đầu dại dột quá phải không anh ? Nhưng trong trái tim em, suy nghĩ của em đó mãi mãi là mối tình đẹp nhất. Dù đã bao lần khóc, bao lần chạy trốn. Em luôn luôn ao ước có một ngày có anh bên mình, nhưng có lẽ đó chỉ là suy nghĩ vớ vẩn. Có phải em suy nghĩ ngốc nghếch quá không anh ? Em sẽ không bao giờ trách anh cho dù anh mãi không thuộc về em !!! .Nhưng em sẽ mãi mãi không quên những kỷ niệm đẹp khi mình bên nhau...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét