Ba năm rồi Rùa nhỉ? Tất cả giống như một cái chớp mắt, hôm chủ nhật nhớ đến ngày, Miu tưởng như mới xảy ra ngày hôm qua thôi. Thời gian Rùa đi là giai đoạn khó khăn của Miu, khi nhận được tin Rùa đi từ Nhím, Miu đã khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc. Có lẽ chưa bao giờ Miu nói cho Rùa nghe điều này, đó là trong tâm trí Miu, Rùa chỉ đứng sau một người. Bao nhiêu năm mình quen biết nhau, tuy Rùa là con trai nhưng gần như mọi bí mật, mọi vui buồn gì của Miu, Miu đều kể hết cho Rùa, nhiều khi Miu cũng biết Miu là người ích kỷ, chỉ quan tâm đến tâm trạng của mình mà không để ý đến tâm trạng, tình cảm của Rùa. Sau khi Rùa đi, Miu đã từng suy nghĩ nếu như ngày đó, khi Rùa hỏi Miu chấp nhận thì có lẽ Rùa sẽ không đi và sự ám ảnh đó càng nặng nề thêm khi mà mẹ Rùa và bé Thanh cũng đã nhắc đến điều đó. Lúc đó, Miu đã hỏi người ta, có phải yêu một người là một cái tội? Khi những lần nhận điện thoại của bé Thanh, Miu cứ có cảm giác là mình có trách nhiệm trong việc Rùa đi. Ngày hôm nay, sau ba năm, mọi thứ đã thay đổi rất nhiều, nhóm mình chỉ còn lại một mình Miu vẫn đi về một mình, chỉ có điều rằng Miu đã không thực hiện được lời hứa với Rùa, Miu đã dứt bỏ một phần của con người mình, không phải Miu không còn cảm giác nhưng Miu mệt mỏi, Miu không còn đủ sức nữa, thời điểm này ba năm trước, bên cạnh Miu vẫn có một người nâng Miu lên khi không có Rùa, nhưng nay thì chỉ còn lại một mình Miu phải tự đứng lên, điều này khiến tâm Miu trở nên trống rỗng.
Miu biết Rùa rất ghét khi Miu nói điều này và ngay chính bản thân Miu cũng không muốn nhưng Rùa hãy cho Miu xin lỗi. Xin lỗi tất cả, xin lỗi vì cho dù ở thời điểm trước hay bây giờ, trong lòng Miu, Rùa vẫn luôn đứng ở vị trí là một người bạn tri kỷ của Miu.
Một phút để nhớ đến một người bạn, một phút để nhớ đến một người đã ở bên mình lúc khó khăn, một phút để nhớ đến một chú Rùa luôn chịu đựng lắng nghe.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét